Cháo chín, cô ăn thử một miếng thấy ấm người, tỉnh táo. Lúc đầu chỉ ăn phần mình, nhưng vì thèm và nghĩ cháu đã được ăn, cô ăn nốt phần của cháu.
Khi cháu trở về, thấy cháo chỉ còn chút nước, biết ngay cô ăn cả phần mình, cháu đau lòng, uất ức, vừa khóc vừa trách móc:
“Cô ăn hết cháo của cháu, hít nốt đi! Hít đi cô… hít cô!”
Sáng hôm sau, cháu đã chết trong lạnh giá và đói lả. Người cô hối hận nhưng đã quá muộn.
Từ đó, người dân truyền rằng mỗi đêm khuya, vang vọng đâu đó tiếng chim kêu “hít cô! hít cô!” – đó là hồn đứa cháu hóa thành chim, nhắc nhở câu chuyện thương tâm về tình thân, sự đói nghèo, ích kỷ và hối hận muộn màng.
Thông qua câu chuyện Sự tích chim hít cô, ông cha ta gửi gắm thông điệp về sự trung thực, lòng nhân hậu và luật nhân quả trong cuộc sống. Đây là một trong những truyện cổ tích giàu tính giáo dục, để lại nhiều ấn tượng cho người đọc ở mọi lứa tuổi.
Khám phá ngay:
Tóm tắt truyện cổ tích Vận khứ hoài sơn năng trí tử
Tóm tắt truyện cổ tích Việt Nam - Hai bảy mười ba
Bình Luận