“Cường Bạo Đại Vương” là một trong những truyện cổ tích dân gian Việt Nam mang tính giáo dục sâu sắc. Câu chuyện kể về một tên vua hung tàn, tàn bạo, coi thường trời đất, cuối cùng phải nhận kết cục đích đáng. Đây là bài học về luật nhân quả và lẽ công bằng trong cuộc sống.
Ngày xửa ngày xưa, ở vùng sông Bối có một chàng trai nghèo làm nghề mò tôm bắt cá. Tuy chỉ sống trong một túp lều tranh xiêu vẹo, quần áo tả tơi, nhưng chàng lại rất yêu đời, hát ca suốt ngày, chẳng lo nghèo khổ. Từ nhỏ mồ côi cha, lớn lên sống với mẹ, nhưng vì tính ngang ngạnh, chẳng sợ ai, chàng bỏ nhà đi sống riêng và tự đặt tên mình là Cường Bạo, thể hiện tính cách ngông nghênh, coi trời bằng vung.
Cường Bạo kết thân với Táo Quân, người giữ bếp của nhà Trời. Hai người thường xuyên qua lại, ăn uống với nhau. Có cá ngon tôm béo, Cường Bạo đều chia phần mời bạn. Nhờ tình thân này, Táo Quân thường mách trước những điều lạ sắp xảy ra, hoặc tin tức từ cõi trời. Nhưng cũng vì quá được ưu ái, Cường Bạo sinh ra kiêu ngạo, xem thường thần thánh, thậm chí coi cả Ngọc Hoàng Thượng Đế chẳng ra gì.
Từ ngày lấy vợ, Cường Bạo lại càng tệ: bất hiếu, hỗn láo với mẹ, khiến mẹ uất ức phải ngửa cổ than trời. Ngọc Hoàng nghe thấy, nổi giận, sai Thiên Lôi xuống trần trị tội. Được Táo Quân báo trước, Cường Bạo bày mưu đối phó: giã rau mùng tơi trộn với dầu vừng làm nước nhờn, rưới lên mái lều để Thiên Lôi trượt ngã. Quả nhiên đêm hôm ấy, Thiên Lôi sa bẫy, trượt chân té lăn lóc, bị Cường Bạo dùng gậy vụt túi bụi, rơi cả chiếc búa thần. Thiên Lôi thua đau, bỏ chạy về trời, còn Cường Bạo thì cầm lấy búa khoe khoang khắp nơi.
Ngọc Hoàng càng thêm tức giận, sai Vua Thủy tìm cách hạ Cường Bạo. Vua Thủy phái:
Quận Cú chỉ kêu ba tiếng, vợ Cường Bạo lăn ra chết ngay. Quá đau buồn, Cường Bạo cầu cứu Táo Quân. Táo Quân nghĩ kế, nhờ Cường Bạo đan một chiếc lồng chim thật đẹp, rồi đến âm phủ gài bẫy bắt Quận Cú, dụ hắn chui vào lồng bằng lời ngon ngọt. Khi Quận Cú bị nhốt, Táo Quân đe dọa thiêu sống, buộc hắn phải khai bí mật. Biết được bí thuật, Táo Quân cắt lưỡi âm của Quận Cú, rồi bắt hắn kêu bằng lưỡi dương, nhờ vậy vợ Cường Bạo sống lại. Quận Cú được thả về, Diêm Vương tức đến nghẹn lời.
Lần này, Ngọc Hoàng phát lệnh tổng công kích, ra lệnh cho Thủy Thần, Thiên Lôi, thần Bão, thần Mưa cùng dâng nước lũ nhấn chìm Cường Bạo. Táo Quân lại báo trước. Cường Bạo chuẩn bị một bè chuối chắc chắn, dựng rạp bằng lá chuối quét nước trơn để chống Thiên Lôi, mang theo chiêng trống, cờ xí và một con gà trống. Khi nước ngập khắp nơi, bão gió nổi lên dữ dội, Cường Bạo ung dung gióng trống chiêng, cho gà gáy, vung búa hét lớn: “Ta sẽ lên phá trời!”.
Tiếng chiêng trống, tiếng gà gáy vang vọng đến tận Thiên Đình. Ngọc Hoàng nghe báo, kinh hoảng tưởng bị phản loạn, lập tức ra lệnh rút nước, rút quân, không dám động đến Cường Bạo nữa. Từ đó, Cường Bạo lại sống yên ổn, tiếp tục ăn uống vui vẻ cùng Táo Quân.
Một hôm, đi thăm đồng, Cường Bạo gặp một con cua đi lên từ ruộng. Thấy nó giương càng thách thức, Cường Bạo cười khinh thường, đạp mạnh một cái làm cua chết. Nhưng một chiếc càng cua nhọn xóc vào chân anh, gây vết thương nhỏ mà mưng mủ, thối rữa dần, rồi Cường Bạo chết vì nhiễm trùng. Hóa ra, đó là kế của vua Thủy, sai cua lên trần giả vờ thách thức để ám sát. Dù kiêu hùng tới đâu, cuối cùng Cường Bạo cũng thất bại vì coi thường đối thủ nhỏ bé.
Qua truyện cổ tích Cường Bạo Đại Vương, ông cha ta muốn gửi gắm thông điệp rằng: kẻ ác dù có quyền lực đến đâu cũng không tránh khỏi quả báo. Người hiền lành, chính trực rồi sẽ được trời che chở. Truyện là lời nhắc về đạo lý sống ngay thẳng và khiêm nhường.
Truy cập ngay:
Address: CÔNG TY TNHH VẠN THỊNH PHÁT PQ
Phone: 0989873245
E-Mail: contact@inminhkhoi.com